HỒNG
HOA THI ĐỀ
Tranh HOA HỒNG ĐẠI ĐÓA (HTLT)
窮途憐汝遙相見
海角天涯三十年 - 阮攸
Cùng đồ lân nhữ dao tương kiến,
Hải giác thiên nhai tam thập niên -Nguyễn Du
Đường cùng, ta bạn lại gặp nhau nơi đây,
Ba mươi tuổi rồi mà cứ (góc bể chân trời) rày đây mai đó
(Nguyên văn bài thơ xin đọc ở phần chú thích)
HOA HỒNG là biểu tượng cho Tình
yêu! Hoa hồng dâng Cha Mẹ và Hoa hồng cho Tình Yêu lứa đôi.
Tình yêu dù dưới góc cạnh nào, lĩnh vực nào, cá nhân nào cũng có liên hệ mật
thiết: Tình yêu nguồn cội huyết thống, Tình yêu quê hương đất nước, Tình yêu cộng
đồng xã hội, Tình yêu thân hữu bạn bè, ...
Tôi tự hứa lòng mình, kết những bông hoa thật đẹp để dâng người, vì người đã dày công sinh tạo ra tôi: ngọn nguồn sự sống! Đó là chữ Hiếu đối với Tổ tiên Cha Mẹ.
Tôi tự hứa lòng mình, kết những bông hoa thật đẹp để dâng người, vì người đã dày công sinh tạo ra tôi: ngọn nguồn sự sống! Đó là chữ Hiếu đối với Tổ tiên Cha Mẹ.
Tôi cũng kết những bông hoa thật tươi thắm tặng Em! người dệt thêu ngàn trùng ảnh tượng, ngàn trùng cung bậc. ... diệu kỳ!
Tình yêu kết tụ nhiều hoa trái ngọt
ngào và mật đắng chất ngất.
Tôi ngợi ca vẻ đẹp của Tình yêu đã mang
đến cho mình niềm vui hạnh phúc. Tôi vẽ ra bóng tối băng tuyết của gương mặt
khác của Tình yêu, chất chứa những cơn bão tố, phong ba làm dậy sóng cuồng si, mê muội và
tỏ bày mật đắng vô ngần để cùng nhau chiêm nghiệm, vượt trùng dương biển tím.
Tôi yêu hoa hồng với ngàn muôn vẻ đẹp
diệu kỳ, dù đôi khi bị gai nhọn đâm làm ứa những giòng lệ như máu thắm con tim tội
tình.
Tôi có thể ôm hoa hồng dù biết rất
rõ cành đầy gai nhọn, như Chúa ôm Thập Tự Giá, như Phật ôm Vô ngã chấp, Vô ngã
tướng!
Vì, làm sao từ bỏ hoa hồng được: chính
ngọn nguồn sự sống trong tôi!
Mà bạn cũng vậy, chúng ta cùng nhịp
đập trái tim!
Yêu thương vô bờ!
HOA
HỒNG TÌNH YÊU
LỜI TÌNH ĐẦU
Ngày đó hoa hồng nở
Anh nồng nàn tặng em
Cánh hoa đẹp dịu hiền
Lời tình yêu mới ngỏ
Ngày đó tay ân cần
Nâng niu ngày nắng mới
Thẩn thơ tìm lối sỏi
Êm đềm Anh bên Em ...
Ngày đó cho đến nay
Lời nào đem kể xiết
Kỷ niệm tuôn tràn đầy
Ngày mai vui ước hẹn.
Anh nồng nàn tặng em
Cánh hoa đẹp dịu hiền
Lời tình yêu mới ngỏ
Ngày đó tay ân cần
Nâng niu ngày nắng mới
Thẩn thơ tìm lối sỏi
Êm đềm Anh bên Em ...
Ngày đó cho đến nay
Lời nào đem kể xiết
Kỷ niệm tuôn tràn đầy
Ngày mai vui ước hẹn.
1. Sài Gòn nắng gió bụi mù
Người
xa thầm nhớ tiểu thư Hà Thành
Trời
trong mây trắng long lanh
Bông
hồng ngọc diễm thanh nhàn trong Em
2. Gởi
Em một tấm lòng anh
Cho
ngày tháng tới an lành như ru
3. Bên
Em một giấc tình nồng
Muôn
hương ngào ngạt cho hồng tháng năm
4. Mắt
hoa ẩn một trời xa
Chiều
qua đây sóng la đà trăng sao
Ta
đi lạc lối thủa nào
Buồn
thương lận đận lệ nào chứa chan?
5. Anh
đi dong ruỗi mới về
Thân
thì rã rượi, tâm thì như xưa
Nắng
mưa trời đất bao mùa
Trong
anh chỉ có một mùa yêu thương
6. Bao
năm biền biệt tìm Em
Sớm
ra vườn nhớ cười nghiêng nụ hồng
7. Sáng
ra nở một nụ hồng
Cho
tình rạng rỡ cho lòng mê say
8. Ngọc
sương yên động cành tơ
Đóa
hồng phô sắc điểm tô tình hồng
9. Yêu
Em như thể yêu mình
Buồn
vui chung hưởng đời tình sáng trong
10. Giữa
ngàn hoa điểm mộng
Em
kiều diễm hoa hồng
Đời
khi có khi không
Sắc
hương vẫn lồng lộng
11. Vườn
Hoàng xanh cỏ dại
Anh
lang thang tìm hoa
Mơ bóng
hình Em mãi
Về,
ươm hoa vườn hoang
12. Anh
về một bàn tay không
Bàn
tay còn lại: chồi hồng đang tơ
Anh
tìm hoang vắng bãi bờ
Trồng hoa, tưới tẩm mong chờ Tình Không.
13.
Chân Hạ thướt tha vườn hồng
Ngẩn
ngơ ven trời ngóng đợi
Tình
anh, đóm mộng viễn vông
Hoàng
hôn bồi hồi nhuộm thẳm.
14.
Khi nắng Hạ chín vàng
Anh
về bên lối nhớ
Nâng
niu cành hoa nhỏ
Đơn
giản và thiết thân
Tay Em ấm ân cần!
SÀI GÒN, 12.4. 2012
HTLT
Thời tôi còn bé, 10 hoặc 12 tuổi, tôi hay lang thang vùng đồi núi Dương Xuân một mình với rừng hoa thơm cỏ dại...
Nhân xem cuốn phim "Vạn lý tìm Mẹ" (lâu quá không nhớ tên tác giả, đạo diễn) thấy cảnh nghèo khổ, cô bé gầy nhỏ, ốm yếu, lặn lội bao phương trời trong phim tìm mẹ, tôi thấy thương tâm và khóc.
Sau đó, tôi chứng kiến cảnh một cụ bà ốm bệnh ngồi cạnh cửa trông con về, không ai trông nom. Hàng ngày tôi tự nguyện đến chăm sóc, bà cụ rất mừng vui vì được an ủi. Sau một thời gian bà cụ mất vì tai nạn giao thông vẫn không thấy được mặt con.
Nhỏ quá tôi chưa biết làm thơ để chia sẻ tâm sự, nhưng những giọt nước mắt trẻ thơ nóng hỗi, lăn dài trên má bé bỏng, đó là tầng cảm xúc quý nhất tôi từng có.
Tôi về ước ao nuôi dưỡng một tình yêu cứu giúp, dâng hiến.
Sao mình không thể yêu một người con gái nghèo khổ, đơn chiếc, bệnh tật không nơi nương tựa, thậm chí tật nguyền?
Ít ra đời mình cũng không uổng phí vì đã dâng hiến cho một người cần mình, có mình họ sẽ có hạnh phúc ngay.
Giấc mơ hoang dại, trẻ thơ.
Đến nay vẫn còn phảng phất!
15. HOA HỒNG DẠI
Xưa kia anh bé dại
Thầm ước ao tình mình
Lớn lên thành chàng trai
Tìm yêu hoa lạc loài
Tê tái!
Tình thương dâng ước nguyện
Người con gái oan khiên
Một tấm lòng cứu giúp
Một tình yêu diệu huyền
Dâng hiến!
Bao mùa hoa đã sang
Dẫu tháng năm muộn màng
Nửa đời anh nhìn lại
Tình yêu thời trẻ dại
Chưa phai!
16 . HOA EM
Lang thang phố mới Hà Thành
Nghe Đất thầm kể mơ màng Thăng Long
Ngọc Hà ơi, ngút ngàn bông
Hương sắc vô tận chỉ mong một cành:
Hoa Em!
Hà Nội, 21. 4.2012
HTLT
17. LỜI HOA
E vẫn biết tình anh như cây cỏ
Và lời Em như suối mát ngọt lành
Như nguồn mạch nuôi chồi non lớn mạnh
Hương sắc ngập lòng và tình mãi tươi xanh
E vẫn biết tình anh như cây cỏ
Và lời Em như suối mát ngọt lành
Như nguồn mạch nuôi chồi non lớn mạnh
Hương sắc ngập lòng và tình mãi tươi xanh
18. HOA NHỚ AI?
Đêm buồn vì nhớ trăng xa
Ngày buồn vì nhớ ngân hà vô biên
Tình buồn vì nhuốn oan khiên
Hoa buồn vì nhớ đào nguyên xa vời
Đêm buồn vì nhớ trăng xa
Ngày buồn vì nhớ ngân hà vô biên
Tình buồn vì nhuốn oan khiên
Hoa buồn vì nhớ đào nguyên xa vời
Mắt anh buồn nhớ nụ cười
Nhớ lời tình ngỏ bờ môi thẹn thùng
Hà Nội, 23. 4.2012
HTLT
CHÚ THÍCH:
Hai câu thơ chữ Hán trích trong bài "Quỳnh Hải Nguyên Tiêu" của Thi hào Nguyễn Du.
Nguyên văn:
QUỲNH HẢI NGUYÊN TIÊU
NGUYỄN DU
瓊海元宵
阮攸;
元夜空庭月滿天
依依不改舊嬋娟
一天春興誰家落
萬里瓊州此夜圓
鴻嶺無家兄弟散
白頭多恨歲時遷
白頭多恨歲時遷
窮途憐汝遙相見
海角天涯三十年
Nguyên dạ không đình nguyệt
mãn thiên,
Y y bất cải cựu thiền quyên.
Nhất thiên xuân hứng, thuỳ gia lạc?
Vạn lý Quỳnh Châu, thử dạ viên ?.
Hồng Lĩnh vô gia huynh đệ tán .
Y y bất cải cựu thiền quyên.
Nhất thiên xuân hứng, thuỳ gia lạc?
Vạn lý Quỳnh Châu, thử dạ viên ?.
Hồng Lĩnh vô gia huynh đệ tán .
Bạch đầu đa hận tuế thời thiên.
Cùng đồ lân nhữ dao tương kiến,
Cùng đồ lân nhữ dao tương kiến,
Hải giác thiên nhai tam thập niên.
Đêm rằm tháng giêng ở Quỳnh Hải
Nguyễn Du
Đêm rằm tháng giêng, sân trống, trời đầy trăng.
Trăng không thay đổi gì, vẫn đẹp như thuở nào.
Một trời xuân nồng ấm, nhà ai có người còn lưu lạc,
Khắp xứ Quỳnh Châu, đêm nay có ai về không?
(Còn ở) Hồng Lĩnh (quê tôi giờ đây) nhà tan, anh em li tán,
Bạc đầu vì hận năm tháng và thời cuộc sao đổi thay quá.
Đường cùng, ta bạn lại gặp nhau nơi đây,
Ba mươi tuổi rồi mà cứ (góc bể chân trời) rày đây mai đó.
Dịch thơ :
Sân vắng, trăng suông, rằm tháng giêng
Trăng xưa vẫn vậy, đẹp như tiên.
Một trời xuân ấm, ai lưu lạc ?
Quỳnh Hải đêm nay, có hạnh viên?
Hồng Lĩnh nhà tan, anh chị tán,
Bạc đầu quá hận thế thời điên .
Cùng đường lại gặp nhau, ta bạn,
Góc bể chân trời tam thập niên.
(VIÊN NHƯ dịch)
9 nhận xét:
Hoa hồng đỏ thắm đượm hương
Trao anh tất cả yêu thương cuộc đời
Hồng hoa thắm đượm tình người
Hương thơm theo gió gửi người nơi xa...
Giữa đại ngàn nơi ấy có anh
Mãi mãi trẻ trung giữa mây vờn gió thổi
Em dõi theo anh suốt hành trình chìm nổi
Nước mắt nụ cười vẫn thế yêu thương!
Chị ứng tác hay lắm. E đang vẽ hoa hồng. 100 bức lận nên phải đề thơ. sẽ tặng chị 1 bức với mấy câu thơ của chị.
DẤU YÊU.
Vắng nhau mình thường vẫn nhớ
Xa nhau mình mong và chờ
Yêu thương chờ mong khao khát
Tím trời bát ngát lời yêu.
Gặp nhau nhớ hòa trong nhớ
Gặp nhau thương hòa trong thương
Lời yêu đọng trong ánh mắt
Mắt nhì trong mắt tình say.
GỦI TỚI NGƯỜI XA
Sớm mai gió quyện hương hồng
Hương thơm tinh khiết đóa hồng đỏ tươi
Xa người ta nhớ người ơi
Gửi người một chút tình đời hương hoa
Bàn tay ấm áp thân thương
Nâng cành hoa nhỏ ân cần đáng yêu
Gửi thương gửi nhớ vào chiều
Nắng vàng rót mật lời yêu thơm mùa.
Người về đến đất Hà Thành
Mà sao cứ để cho mình ngóng trông?
Biết là sắc sắc không không
Mà sao ta vẫn cứ mong đợi mình?
Trách chi đa mang chữ tình
Để cho thương nhớ một mình mình hay
Thương mình một chút ban mai
Gưỉ tình thương mến một ngày an vui!
Sông thu trăng sáng ngát hương"
Nhơ thương thương nhớ vấn vương cõi lòng
Xa nhau cách trở nghìn trùng
Yêu thương vẫn giữ xin đừng đổi thay
Khoảng trời trăng sáng hôm nay
Hương hoa vẫn ngát đắm say tình nồng
Môi em là một nụ hồng
Trăng thơm tỏa ngát dòng sông cuộc đời.
Khi trí đạt đến mức thấu hiểu được gọi là “Trí tuệ”, khi thân đạt đến mức điêu luyện được gọi là “Thân tuệ” và khi tâm đạt đến mức đam mê, được gọi là “Tâm tuệ”. Khi cùng một thời điểm cả ba cùng đạt được cảnh giới đó, con người trở nên Minh Huệ. Đó là khi tam tài nhất thể, tam tuệ đồng tâm, chúng ta tạo ra được kết quả xuất sắc vượt trội nhất, tạo ra giá trị tuyệt hảo nhất cho cuộc đời.
Đăng nhận xét