Hẹn Em chiều thứ bảy
Lên đỉnh núi ngắm mây
Về biển xanh giỡn sóng
Chờ Em,
Anh ngồi đây
Em bận
lòng mê mải
Tim yêu lỡ
vướng người
Tháng năm
dài bận bịu.
Anh lang
thang bãi bờ
Như mây trời
nổi trôi
Như sóng
cuộn hững hờ
Chiều thứ
bảy rụng rơi
Dong ruỗi
độc hành chơi
Trăm năm
qua...
Em ơi!
2 nhận xét:
BÌNH YÊN CHIỀU THỨ 7.
Ta trở về với góc nhỏ bình yên
Là mái nhà yêu thương rẽ vào ngõ nhỏ
Nắng ngọt ngào xôn xao đầu ngõ
Khoảng trời xanh mát rượi cuối ngày.
Bình yên một chiều trở lại nơi đây
Bao nỗi nhớ của một thời thơ dại
Bên mẹ yêu thương hồn ta êm ái
Ngõ trời chiều vắng bóng bố thuở xưa.
Ta trở về với ký ức tuổi thơ
Góc vườn nhỏ bình yên một thuở
Bao hình ảnh xưa ùa về nhung nhớ
Ngọt lời mẹ ru ta giấc ngủ nồng nàn.
Góc nhỏ bình yên !Lặng lẽ không gian
Vườn xanh ngọt đầy khung trời kỷ niệm
Bao buồn vui giữa cuộc đời tất bật
Lùi ra xa bình yên lối ta về.
CÀ PHÊ CHIỀU THỨ 7
Nhấp giọt đắng trên môi
Chợt bâng khuâng đến lạ
Ngoài đường người hối hả
Sao ta thấy cô đơn ?
Cà phê phố chiều buồn
Nhớ thương mình da diết
Nơi xa mình có biết
Ta nhớ mình - Mình ơi !
Đăng nhận xét