-
BƯỚC CHÂN LÃNG TỬ VÀ MẸ
Những bài viết về YÊU THƯƠNG bài nào cũng hay vì dễ làm ta xúc động. Đó là lời nhắn nhủ về nguồn cội, tổ tiên, cha mẹ, thân hữu và thế hệ mai sau. Tôi đã từng gặp, từng thấy, có những người đã sống như một bông hoa tươi thắm kết hương mật cho đời. Họ đã sống và yêu thương như một nhịp cầu nối kết các thế hệ cùng chung sức, chung bước. Họ trải qua nhiều dâu bể của cuộc đời nhưng vẫn giữ được trong trái tim mình hương vị của quả ngọt hoa thơm: tình yêu chân chất và sâu lắng. Đó là một thông điệp được viết lên bằng chính đời sống của mình, nghe rưng rưng cảm động. Khi trái tim ta rung lên trước câu chuyện YÊU THƯƠNG như thế, giây phút đó ta trở về con người thật của mình, sẵn sàng vui với hạnh phúc nhỏ bé, thường tình. Đó mới chính là đời sống đích thực của ta.
BẮC HÀNH NHỚ MẸ
Con đi hơn nửa năm rồi
Bắc hành trường lộ đất trời viễn phương
Ghập ghềnh cuộc thế nhiễu nhương
Vẫn thường nhớ Mẹ niềm thương dâng đầy
Nhớ xưa, một thủa mê say
Bỏ quên năm tháng phí hoài tuổi xanh
Mẹ thường phải thức tàn canh
Đợi chân con trẻ phong trần bình an
Bước đường mờ mịt hoang mang
Tấm thân nặng trỉu ngày càng loanh quanh
Đời buồn tâm tưởng tối tăm
Tìm đâu sinh lộ truy tầm khứ lai
Tay Mẹ vẫn ấm từng ngày
Chút chăm vườn trẻ miệt mài tháng năm
Mẹ như hoa thắm ân cần
Cho Xuân tồn tại nồng nàn sắc hương
Con về vườn Mẹ thanh lương
Nhận ra đạo lộ tỏ tường trước sau
Cơn mưa thấm ướt địa đầu
Dưỡng nuôi cây lá một màu xanh tươi
Mẹ là mặt đất sinh sôi
Hồi sinh cây cỏ một đời quên thân
Nhìn mưa rơi ướt trăng thềm
Chắp bàn tay nguyện ngày đêm an lành
Sức tàn Mẹ vẫn bền tâm
Cho hoa quả ngọt nuôi đàn cháu con
Khổ con, khổ cháu xoay tròn
Thọ ân của Mẹ như dòng trường giang
Chảy qua bao độ gian nan
Tấm thân lặng lẽ cơ bần tuyết sương
Suốt đời chuyên chở sắc son
Dâng đời mầu mở cho hồng thế nhân
Bắc phương dấn bước độc hành
Vẫn ôm đời Mẹ thấm nhuần tâm can
HT LÃNG TỬ
ĐỘC HÀNH, hai chữ này chỉ là ý niệm để nuôi dưỡng nội lực, như ý thức "niệm tử", nhớ về cái chết để sống tốt hơn.
Một người biết rằng mai đây mình sẽ chết họ sẽ sống tốt hơn. Sẽ không oán trách gì nữa, không giận hờn vu vơ, không lang thang chìm nổi trong ưu tư phiền muộn, ... Như một phép mầu giúp bạn tỉnh trí và sống hết lòng cho những phút giây còn lại ngắn ngủi và nóng bỏng. Chỉ hướng đến những đối tượng mà mình yêu thương, những gì quan yếu nhất liên hệ đến đời sống thưc tại.Sau 20 năm sống, học tập, cống hiến cho mảnh đất Sài Gòn tôi quyết định làm "Cuộc Viễn Du Bắc Hành". Đây là một quyết định không dễ khi mình từ bỏ nơi chốn mình từng gắn bó qua một lộ trình dài của cuộc đời.Tôi tìm một mảnh đất hoang vu để dựng lại mái ấm tình thương, dựng lại ngôi vườn đầy hoa thơm quả ngọt, dựng lại ngôi nhà chung trước đây Tổ tiên từng hun đức, tạo dựng mà nay đã hoang tàn.Xin mời mọi người hãy đến, chúng ta vui hưởng sự ấm áp tình người, vui sống với nơi chốn đầy đủ ánh sáng của sự chân thật, mở rộng trái tim, nơi đầy hoa thơm quả ngọt. Chúng ta điểm tô cho đời sống những hương màu lành mạnh thân thiện và tự tại bao dung.
ĐỘC HÀNH
Tôi đi bỏ lại sau mình
Ngàn sương thơ thẩn vô tình phủ lên
Tôi đi bỏ lại lãng quên
Bao đời thổn thức lặng tênh kiếp người
Tôi đi kết nối cuộc chơi
Đôi bờ hư thực cất lời Thiên Thu
Tôi đi bỏ lại ngục tù
Chất chồng tham giận làm u tối người
Tôi đi trọn một nụ cười
Cho đêm rạng rỡ, ngày thôi dãi dầu
Nắng mưa bắt một nhịp cầu
Bao dung nối lại hát câu ân tình
Tôi đi, đi với bóng mình
Giữa sông núi rộng bình minh rạng ngời
Hà Nội, tháng 3. 2008
HT LÃNG TỬ
Thứ Năm, 12 tháng 4, 2012
BƯỚC CHÂN LÃNG TỬ VÀ MẸ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
5 nhận xét:
THÂN SẮC CHO EM.
Sắc thân cha mẹ cho mình
Yêu thương gìn giữ cho mình cho ta
Hương đồng gió nội bao la
Thoảng thơm thôi nhé đừng xa vũng lầy.
TÌNH YÊU CHÚNG MÌNH.
Tình ta ngọc sáng thiên đường
Trăng soi vằng vặc yêu thương mặn nồng
Một vầng trăng sáng trên không
Ngời hai gương mặt hoa hồng thắm tươi
Thương thương nhé!Nét em cười
Hồng hoang cả một khoảng trời anh yêu.
(18/4/2012)
HÒA MỘT DÒNG SÔNG.
Nhận thư nở một nụ cười
Giao tình viễn xứ cho đời hương hoa
Tình yêu như một khúc ca
Ghi vào tim nhé thơm hoa môi cười.
(Hòa thơ của cả hai người
Thành dòng sông chảy trong đời yêu thương)
THƯƠNG NHỚ.
Gửi thương cho mắt người buồn
Lời yêu gửi gió,gió vờn tóc mây
Thương mình tay nắm bàn tay
Nhớ mình ta lại nắm tay tìm mình
ĐÔI MẮT MẸ.
Đôi mắt mẹ dõi theo ta
Đi cùng năm tháng mãi là bao dung
Từ đôi mắt mẹ yêu thương
Hồn quê mãi đượm sắc hương thắm nồng
Mẹ ơi! mưa nắng chất chồng
Cho con những phút bão giông cuộc đời
Thương sao thương thế mẹ ơi
Lặn trong mắt mẹ một trời thương yêu
Về quê thăm mẹ một chiều
Nghẹn ngào gói nỗi thương yêu theo cùng...
Đăng nhận xét